Lớp 10D Đống Đa - Hà nội - Khóa 73-76

Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Lớp 10D Đống Đa - Hà nội - Khóa 73-76

Diễn đàn Lớp 10D Đống Đa - Hà nội - Khóa 73-76.


+2
Đinh Thị Bích Liễu
DieuHa
6 posters

    Quảng Trị- Vẫn mãi một thời hào hùng

    DieuHa
    DieuHa


    Tổng số bài gửi : 335
    Join date : 24/09/2011
    Đến từ : TP.Hồ Chí Minh

    Quảng Trị- Vẫn mãi một thời hào hùng Empty Quảng Trị- Vẫn mãi một thời hào hùng

    Bài gửi  DieuHa Tue May 01, 2012 7:45 am

    Ngày 1/5/1972, Quảng Trị đã được giải phóng tạo điều kiện cho việc vận chuyển vũ khí, lương thực và chuyển quan vào chiến trường miền Nam theo đường mòn Hồ Chí Minh- đường Trường Sơn. Do thấy được thế chiến lược khi mất Quảng Trị, quân đội Sài Gòn đã tập trung mọi sức mạnh tiềm lực quân sự quyết tái chiếm Quảng Trị. Cuộc chiến dành đất khốc liệt diễn ra, và đỉnh điểm là 81 ngày đêm chiến đấu giữ Thành cổ. Và nơi này trở thành một trích đoạn bi tráng của lịch sử chiến tranh Việt Nam.
    DH đang có mặt tại Quảng Trị. Hôm qua, dự lễ thượng cờ ở cầu Hiền Lương, cây cầu giới tuyến Bắc- Nam với bao nhiêu kỷ niệm chia cắt bi thương.


    Quảng Trị - Vẫn mãi một thời hào hùng

    Qua bao thăng trầm lịch sử, mảnh đất này đã từng là nơi chia cắt, được coi là “ chiến địa”, “trấn biên”, "phên dậu”. Đặc biệt, hơn 100 năm, cùng cả nước bền bỉ đấu tranh chống ách đô hộ của hai kẻ thù hung bạo có một không hai trong thế kỷ XX, "Quảng Trị là một trong những nơi đụng đầu quyết liệt nhất giữa lực lượng cách mạng và phản cách mạng, là một trong những chiến trường khốc liệt nhất của cuộc kháng chiến chống Mỹ, là nơi chứng kiến nỗi đau chia cắt của đất nước ròng rã 20 năm...".

    Có người cho rằng: Quảng Trị là hình ảnh thu nhỏ của cuộc kháng chiến đầy gian khổ, hy sinh của dân tộc Việt Nam. Bởi, chỉ tính riêng số liệt sĩ đã hy sinh và đang yên nghỉ tại 72 nghĩa trang liệt sĩ trong tỉnh đã lên tới con số gần 60 nghìn người. Trong 72 nghĩa trang liệt sĩ thì có hai nghĩa trang Quốc gia: nghĩa trang liệt sĩ Trường Sơn và nghĩa trang liệt sĩ Đường 9. Mỗi "địa chỉ đỏ" này có hơn 10 nghìn liệt sĩ. Tại các nghĩa trang liệt sĩ ở các địa phương trong tỉnh cũng có hàng ngàn mộ liệt sĩ là con em của mọi miền đất nước. Có thể nói, không có tỉnh, thành nào lại không có con em của mình trực tiếp chiến đấu ở mảnh đất này. Quảng Trị không còn là địa danh của một địa phương mà đã thành một biểu tượng chung, niềm tự hào chung về một thời hào hùng của một dân tộc anh hùng.
    Qua hai cuộc chiến tranh chống Pháp và chống Mỹ, Quảng Trị có hơn 18.729 liệt sĩ, 10 nghìn thương binh và người hưởng chính sách như thương binh, hàng chục ngàn người có công với cách mạng. "Tính bình quân cứ 8 người dân Quảng Trị lo một phần mộ liệt sĩ. Nói cách khác cứ 8 người dân Quảng Trị được sống trong thanh bình hôm nay phải đổi bằng sinh mạng của một chiến sĩ
    Cuộc chiến 81 ngày đêm tại Thành Cổ quả là quá sức tưởng tuởng tượng của tội ác và sự chịu đựng. Điều này, không những được cả thế giới biết đến mà còn làm chấn động dư luận và lương tri loài người. 81 ngày đêm giữ đất, giữ thành, giữ niềm tin khoảng 1,8 vạn cán bộ, chiến sĩ đã anh dũng hy sinh
    Quảng Trị là vùng đất cổ được mệnh danh là “Thánh địa” của miền Trung, thế tựa lưng vào dãy Trường Sơn hùng vĩ, ngoảnh mặt ra biển Đông mênh mông. Quảng Trị có hai con sông gắn với lịch sử và huyền sử Việt Nam. Sông Bến Hải , cầu Hiền Lương (con sông Gianh thấm đẫm nước mắt của sự chia cắt và đau thương trong những cuộc giao tranh Trịnh – Nguyễn 4,5 thế kỷ trước), con sông giới tuyến 20 năm trời người đôi bờ mới được gặp nhau. Và con sông đầy huyền thoại, do gió nắng làm đá chảy mồ hôi tạo thành dòng- sông Thạch Hãn, con sông của gian khó nhọc nhằn vùng đất Quảng Trị, có bến Nhan Biều lịch sử nơi trao trả tù binh Việt- Mỹ, chứnh nhân cho nhiều chiến tích oanh liệt của Đặc công thủy những năm kháng chiến chống Mỹ.

    Năm 1954, sau Hiệp định Jenève, vĩ tuyến 17, sông Bến Hải, cầu Hiền Lương trở thành giới tuyến chia cắt hai miền Nam- Bắc. Quảng Trị thành vùng giới tuyến, vùng chiến sự ác liệt, tàn khốc, nóng bỏng không chỉ do gío cát mà còn do bom đạn Mỹ đổ xuống nơi đây. Cũng vì thế Quảng Trị gắn với những địa danh nổi tiếng cả thế giới, in đậm kỳ tích chiến thắng của Việt Nam trong cuộc Kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Đó là cung đường Hồ Chí Minh huyền thọai bên dòng Đakrông, là Thành cổ Quảng Trị với 81 ngày đêm giữ thành đẫm máu, là chiến thắng Khe Sanh, là Cồn Tiên, Dốc Miếu, là cuộc phá sản chiến lược , chiến thuật của Mỹ bằng việc không chế, tiêu hủy hàng rào Mc Namara vắt từ sông Cửa Việt đến sông Sêpôn(Lào), là nơi yên nghỉ của hàng vạn liệt sĩ Trường Sơn…

    Nhưng hôm nay, Quảng Trị lại trở thành điểm đến của các tour du lịch nổi tiếng trong ngòai nước. Tour DMZ- du lịch vùng phi quân sự của các cựu chiến binh Mỹ và con cháu của họ như một sự sám hối, mong được tha thứ bởi tội ác ngày xưa trên vùng đất này. Tour tìm về di tích lịch sử của tất cả những người Việt, tìm về quá khứ hào hùng để sống cho có ý nghĩa trong cuộc sống hòa bình hôm nay, hướng tới tương lai hạnh phúc của Tổ quốc Việt Nam.

    Khe Sanh, là một thung lũng mỗi chiều chưa tới 10km, bốn bề núi rừng trùng điệp, có khe nước trong vắt từ lòng núi chảy ra. Giờ đây là một trong những điểm đến du lịch tham quan của nhiều đòan khách. It người biết được nơi đây hơn 40 năm trước là một căn cứ địa bất khả chiếm của Mỹ với nhiều cứ điểm như sân bay Tà Cơn, Làng Vây, Hướng Hóa…Nhưng chính chiến thắng Khe Sanh của quân và dân ta đã góp phần đập tan chiến lược “chiến tranh cục bộ”, chiến thuật “tìm diệt”, “bình định” của Mỹ. Cái sót lại của chiến tranh ở nơi đây là Bảo tàng Tà Cơn và những dòng lưu bút của các cựu chiến binh cả bên này và bên kia.. Nhưng xúc độn hơn cả cho những ai đến nơi này chính là lời của Trung tướng Nguyễn Hồng Phong, nguyên Chính ủy Sư 308 nói về những đồng đội đã hy sinh ở Khe Sanh:”Không bao giờ chúng tôi có thể quên được họ. Họ vẫn luôn sống cùng sư đòan.Vâng! Tên của họ vẫn nằm trong danh sách sư đòan một cách trang trọng và sống mãi trong tim mỗi người lính sư đòan 308 anh hùng” .

    Theo vệt đường 9- Khe Sanh, đi qua các làng bản người dân tộc Pa Kô, Vân Kiều, Tà Ôi…, vượt dòng Đakrông huyền bí với bao câu chuyện thần tiên, sử thi ở km 65, dừng lại bản Bông Tho, xã Tà Long, Đakrông, một cung đường Trường Sơn, đường mòn Hồ Chí Minh gần như nguyên vẹn từ bao nhiêu năm trước, ẩn mình trong thâm u rừng đại ngàn…Gạt lớp lá khô mục phủ kín dày một lớp, như cả một ngày xưa thời chiến tranh hiện ra với vết bánh xe tải, bánh xích xe tăng hằn chéo qua chéo lại chồng lên nhau, và quanh quất còn đâu đó vài cái bếp Hòang Cầm không khói, dấu tích một binh trạm..

    Cũng nên nhắc lại vài con số về đường mòn Hồ Chí Minh. Đây là con đường huyết mạch cho chiến trường Miền Nam tầm cỡ chiến lược đặc biệt quan trọng. Bắt đầu từ ngã 3 Đồng Lộc- Hà Tĩnh và kết thúc ở Tà Thiết- Bình Phước. Đường được khai mở vào ngày 19.5.1959 do Đòan 559 Trường Sơn phụ trách. Con đường có tổng chiều dài 16.000km gồm 5 hệ thống trục dọc, 21 đường trục ngang và 3100km đường ngụy trang đặc biệt để xe đi ban ngày, Tổng số đất đá đào đắp là 29triệu m3, san lấp 80.000 hố bom, phá 20.600 quả om nổ chậm, từ trường, bắn rơi và bị thương 2450 máy bay. Số bom rải xuống tính trong chiến lược “VN hóa chiến tranh” là 3 triệu tấn bom các lọai, không kể hàng ngàn lít chất khai quang da cam.Con đường đã “cõng” trên 2 triệu lượt người, hàng chục ngàn đòan xe, hàng triệu tấn lương thực, súng đạn chi viện cho chiến trường Miền Nam. Và sự mất mát cũng thật lớn: 19.000người hy sinh, 32.000người bị thương cùng bao di chứng sau chiến tranh.

    Cảm xúc đầy hơn khi hôm nay đến đây, ngay bên cạnh cung đường “di tích” huyền thọai thời chiến tranh là giao lộ của Đại lộ Hồ Chí Minh thế kỷ 21 và con đường xuyên Á. Một cung đường nối quá khứ huyền thọai với tương lai rực rỡ.

    Thành cổ Quảng Trị được nhà Nguyễn Gia Long cho xây dựng từ 1801-1809 bằng đất cát, tới năm 1827 vua Minh Mạng xây lại kiên cố bằng gạch theo kiểu Vauban- 4 cổng thàng ở 4 phía với 4 pháo đài, 4 góc thành, cùng hệ thống hào thành chu vi 2160m. Vào mùa hè 1972 từ 28-6 đến 16-9, tại nơi đây đã diễn ra cuộc chiến đấu ác liệt 81 ngày đêm của quân dân Quảng Trị bảo vệ thành cổ, chống lại chiến dịch phản kích tái chiếm Quảng Trị của chính quyền Sài Gòn. Trong một chu vi 2km, các chiến sĩ Quân Giải phóng đã phải chịu một lượng bom đạn tương đương 8 quả bom nguyên tử Hiroshima 1945. Đổi lại ta đã tiêu diệt 24.000 tên địch gồm 2 lữ đòan, 11 tiểu đòan, 39 đại đội, 90 xe tăng xe bọc thép, 200 đại bác…

    Chúng tôi đến Thành cổ chính vào những ngày hè mà xưa kia nơi đây là bình địa tả tơi vụn nát đầy máu, mảnh bom đạn và ầm ầm tiếng đạn nổ bom rơi mịt mù khói súng, cùng tiếng gầm rú của hàng ngàn xe pháo trên bầu trời mặt đất. Nơi đây hình như vẫn thỏang mùi thuốc súng dù cỏ xanh mượt khắp nơi. Đi giữa cái nắng đỏ như lửa đổ xuống, giữa không gian im ắng trang nghiêm, bỗng nhiên không dám bước mạnh chân. Bốc một nắm đất, thấy lấp lánh mảnh kim lọai nhỏ, lại cảm như đất còn vương một phần máu của các liệt sĩ. Và rồi cứ lặng người trươc đài tưởng niệm với biểu tượng một bát nhang, nén hương thơm vươn cao tạc vào trời xanh thẫm, cùng một đường ngang- nối liền âm dương vĩnh cửu, không điều gì có thể chia cắt giữa người sống hôm nay với những anh hùng liệt sĩ thành cổ.

    Bảo tàng thành cổ, những dấu tích sót lại, những di vật liệt sĩ… và những câu chuyện kể của đồng đội xưa… Cả những bông cỏ lau trắng xóa hình như có hồn người, cứ lao xao trong nắng đỏ. Mắt ai cũng đỏ hoe. Nghe kể có một chiến sĩ thành cổ tên Lê Bá Dương, suốt bao năm từ ngày giải phóng 1975 anh cứ tới tháng 7 là trở lại đây mua cả thuyền hoa thả xuôi dòng Thạch Hãn. Rồi gần 10 năm trở lại đây không chỉ mình anh mà rất nhiều đồng đội xưa, những người dân, sinh viên, học sinh theo anh thả hoa tưởng nhớ linh hồn các liệt sĩ.

    Qua tư liệu của Bảo tàng thành cổ, nước mắt cứ chực trào ra với những con số: hơn 10.000 chiến sĩ đã hy sinh. Đăm đắm nhìn những vạt cỏ xanh, chợt nghe tiếng chim ríu rít. Bên bức tường đá hoa cương xám mờ từng hàng người lặng im:”Tại đây, thành cổ Quảng Trị kiên cường, bao chiến sĩ , sinh viên Việt Nam đã anh dũng chiến đấu vì độc lập, tự do và thống nhất Tổ quốc, nhiều người trong đó đã hy sinh oanh liệt. các anh sống mãi trong lòng đất nước, nhân dân và đồng đội thân yêu”.

    Bao tượng đài cũng không đủ thể hiện những mất mát hy sinh. Nhưng Thành cổ Quảng Trị đã là một tượng đài bất tử.

    Vào những ngày này, cái nắng cái gió đến “đá cũng đổ mồ hôi” của Quảng Trị không ngăn được những dòng người đổ về Nghĩa trang liệt sĩ Trường Sơn, nơi yên nghỉ của 10.327 liệt sĩ đã dũng cảm hy sinh vì sự nghiệp độc lập, tự do, thống nhất Tổ quốc.Trên một ngọn đồi đẹp, xanh hoa lá, giữa 8 ngọn đồi khác bao quanh như 8 cánh hoa, như vòng tay ấm áp của lòng đất Mẹ bao bọc. Họ nằm yên nghỉ lặng lẽ, thanh thản, chỉ một niềm tiếc thương ở người sống hôm nay.

    Đi dọc theo các hàng mộ, đọc tên, quê quán… khắp mọi miền quê và họ phần lớn tuổi 20..Thóang nghe trong hơi gió , hình như có giai điệu của rất nhiều ca khúc về Trường Sơn, những bài ca kháng chiến chống Mỹ, cảm giác như linh hồn của những chàng trai cô gái không chịu về đât mà bay lên , quyện vào nhau thành những bài hát hào hùng của một thời trường Sơn huyền thọai, họ đã thành bất tử với nước non…Trên những nấm mộ có tên và không tên, khói hương bãng lãng không chịu tan. Họ còn trẻ lắm, mãi mãi tuổi 20, ước mơ, hy vọng, khát khao…

    Quá khứ đã qua đi, nhưng lịch sử là mãi mãi.
    Quảng Trị cũng như các làng quê Việt Nam là những bản anh hùng ca bất tử mãi mãi rực sáng một thời hào hùng của một dân tộc Việt Nam bất khuất./





    Quảng Trị- Vẫn mãi một thời hào hùng Nucuoithanhco

    Nụ cười Thành cổ Quảng Trị- Ảnh của phóng viên chiến trường Đòan Công Tính,báo QĐND. Những người trong bức ảnh này, chỉ còn lại 1 người.


    Được sửa bởi DieuHa ngày Wed May 02, 2012 12:11 pm; sửa lần 2.
    DieuHa
    DieuHa


    Tổng số bài gửi : 335
    Join date : 24/09/2011
    Đến từ : TP.Hồ Chí Minh

    Quảng Trị- Vẫn mãi một thời hào hùng Empty Re: Quảng Trị- Vẫn mãi một thời hào hùng

    Bài gửi  DieuHa Tue May 01, 2012 7:57 am

    DieuHa đã viết:Ngày 1/5/1972, Quảng Trị đã được giải phóng tạo điều kiện cho việc vận chuyển vũ khí, lương thực và chuyển quan vào chiến trường miền Nam theo đường mòn Hồ Chí Minh- đường Trường Sơn. Do thấy được thế chiến lược khi mất Quảng Trị, quân đội Sài Gòn đã tập trung mọi sức mạnh tiềm lực quân sự quyết tái chiếm Quảng Trị. Cuộc chiến dành đất khốc liệt diễn ra, và đỉnh điểm là 81 ngày đêm chiến đấu giữ Thành cổ. Và nơi này trở thành một trích đoạn bi tráng của lịch sử chiến tranh Việt Nam.
    DH đang có mặt tại Quảng Trị. Hôm qua, dự lễ thượng cờ ở cầu Hiền Lương, cây cầu giới tuyến Bắc- Nam với bao nhiêu kỷ niệm chia cắt bi thương.


    Quảng Trị - Vẫn mãi một thời hào hùng


    Bao tượng đài cũng không đủ thể hiện những mất mát hy sinh. Nhưng Thành cổ Quảng Trị đã là một tượng đài bất tử.

    Vào những ngày này, cái nắng cái gió đến “đá cũng đổ mồ hôi” của Quảng Trị không ngăn được những dòng người đổ về Nghĩa trang liệt sĩ Trường Sơn, nơi yên nghỉ của 10.327 liệt sĩ đã dũng cảm hy sinh vì sự nghiệp độc lập, tự do, thống nhất Tổ quốc.Trên một ngọn đồi đẹp, xanh hoa lá, giữa 8 ngọn đồi khác bao quanh như 8 cánh hoa, như vòng tay ấm áp của lòng đất Mẹ bao bọc. Họ nằm yên nghỉ lặng lẽ, thanh thản, chỉ một niềm tiếc thương ở người sống hôm nay.

    Đi dọc theo các hàng mộ, đọc tên, quê quán… khắp mọi miền quê và họ phần lớn tuổi 20..Thóang nghe trong hơi gió , hình như có giai điệu của rất nhiều ca khúc về Trường Sơn, những bài ca kháng chiến chống Mỹ, cảm giác như linh hồn của những chàng trai cô gái không chịu về đât mà bay lên , quyện vào nhau thành những bài hát hào hùng của một thời trường Sơn huyền thọai, họ đã thành bất tử với nước non…Trên những nấm mộ có tên và không tên, khói hương bãng lãng không chịu tan. Họ còn trẻ lắm, mãi mãi tuổi 20, ước mơ, hy vọng, khát khao…

    Quá khứ đã qua đi, nhưng lịch sử là mãi mãi.
    Quảng Trị cũng như các làng quê Việt Nam là những bản anh hùng ca bất tử mãi mãi rực sáng một thời hào hùng của một dân tộc Việt Nam bất khuất./





    DH giới thiệu thêm với các bạn một cuốn hồi ký về Quảng Trị của Thượng tướng Nguyễn Huy Hiệu, nguyên Thứ trưỏng BQP

    Một thời Quảng Trị -
    Lời tri ân với đồng đội và nhân dân Quảng Trị


    Hồi ức "Một thời Quảng Trị" – Nhà xuất bản Quân đội nhân dân, 6.2008,của Thượng tướng TS. Nguyễn Huy Hiệu, Ủy viên Trung ương Đảng, Thứ trưởng Bộ Quốc phòng, Anh hùng LLVT.Do Đại tá, nhà báo Lê Hải Triều chấp bút.

    538 trang sách,bằng một trí nhớ tuyệt vời của một vị tướng trận, một nhà nghiên cứu chiến lược, chiến thuật quân sự, Tướng Nguyễn Huy Hiệu đã làm sống lại một Quảng Trị với muôn vàn chiến công và ngàn vạn nỗi đau trong những năm tháng không thể nào quên trên mảnh đất hào hùng mà ông đã từng gắn bó.

    Quảng Trị là chiến trường mà ông đã từng gắn bó nhiều nhất với đầy ắp những kỷ niệm vui buồn. Một thời Quảng Trị là cuốn hồi ức chiến tranh đặc sắc mà ông đã dồn cả tâm huyết của mình để hòan thành. Thượng tướng Nguyễn Huy Hiệu đã viết trong cuốn hồi ức: “Tôi nghĩ phải bằng mọi cách để có thể nói lại với mai sau về những sự tích anh hùng của cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước vĩ đại, để các thế hệ mai sau không lãng quên quá khứ hào hùng của dân tộc, không lãng quên Một thời Quảng Trị - mảnh đất thiêng liêng và huyền thoại, mảnh đất đau đáu trong tôi suốt cả cuộc đời”.
    Mong muốn lớn nhất của ông trong Một thời Quảng Trị là góp phần tôn vinh truyền thông cách mạng vẻ vang của đảng, dân tộc và quân đội thông qua mảnh đất Quảng Trị anh hùng, đồng thời là để tri ân đồng đội, đồng bào đã sát cánh bên ông vượt qua mọi thử thách hiểm nguy để chiến đấu giành, giữ từng tấc đất thiêng, trong đó nhiều người đã anh dũng hy sinh, tên tuổi của họ đã trở thành bất tử.
    Những đêm hành quân trong mịt mùng khói lửa; những ngày ẩn sâu vào lòng đất mẹ để che mắt quân thù; những giờ phút lặng phắc, nín thở chờ giặc tới tưởng như trái tim cùng thời gian ngưng lại; những trận chiến đấu quả cảm thiêu cháy quân thù bằng ngọn lửa hờn căm; những niềm vui ngất trời khi lá cờ chiến thắng lồng lộng tung bay trên căn cứ địch... và cả những giọt nước mắt nghẹn ngào, đau thắt khi lặng lẽ tiễn đưa đồng đội về nơi an nghỉ. . . Tất cả, tất cả đều được tái hiện chân thực và chắt lọc, giản dị và sinh động trong Một thời Quảng Trị.
    Một cuốn hồi ức có giá trị của ngày hôm qua, hôm nay và cả thế hệ mai sau hiểu thêm về đất và người Quảng Trị trong khói lửa chiến tranh.Sách gồm 7 chương, tác giả dành chương đầu tiên “Hòai niệm về chiến trường xưa và đồng đội” nói về cuộc hội thảo cùng tên, và chương cuối cùng-rất ít trang để nói về bước trưởng thành của mình.
    5 chương trọng tâm mô tả một cách chi tiết diện mạo cuộc chiến ở vùng giới tuyến gió và cát khốc liệt Quảng Trị:Bắc Quảng Trị trong cuộc tiến công năm 1968, Chiến đấu trên tuyến hàng rào điện tử Mac-na-ma-ra,Chiến dịch phản công Đường 9-Nam Lào,Giải phóng Quảng Trị 1972,Đập tan tuyến tử thủ Bắc Sài Gòn.
    Bằng tâm thế của một người trong cuộc, trực tiếp cầm súng và chỉ huy chiến đấu suốt những năm tháng đỉnh cao của ác liệt chiến tranh,đồng thời bằng cái tâm, trí và cả nhãn quan của một nhà quân sự tài ba, nên những chi tiết trong tác phẩm khi được kể ra đã mang tới người đọc nhiều thông tin, hiểu biết về chiến trận cực kỳ thú vị.
    Các trận đánh được mô tả rất chi tiết, sống động và có độ chính xác như của một người chép sử.Từ các lọai hình chiến lược, chiến thuật của quân đội Mỹ, quân đội Sài Gòn tung ra ở chiến trường Quảng Trị như:Hàng rào điện tử Mac-na-ma-ra, Cuộc hành quân Lam Sơn 719,Mùa hè đỏ lửa 1972, Chiến thuật Trâu Rừng năm 1969-1970, các lọai chất độc hóa học như khai quang, diệt cỏ…
    Đến các quân, binh chủng, các đơn vị, phiên hiệu của đối phương có mặt tại chiến trường Quảng Trị: Sư đòan 25 “Tia chớp nhiệt đới”,Sư đòan American, Kỵ binh không vận, Kỵ binh bay, Thủy quân lục chiến, Pháo binh, Bộ binh cơ giới… Cùng các lọai phương tiện chiến tranh hiện đại, tinh nhuệ: Máy bay B.52,B.57, phản lực, tiêm kích, cường kích các lọai, trinh sát OV0, L19, các lọai bom đào, bom phá, bom phạt, bom dù,bom bi, bom napal…Pháo càng, pháo chụp, pháo lùi, pháo khoan… mìn claymo, mìn định hướng…
    Và cũng từ cuốn hồi ký này mà những địa danh của Quảng Trị gắn với những trận quyết chiến, những chiến công của quân dân Quảng Trị được biết chi tiết: Địa đạo Vĩnh Mốc, Cồn Tiên, Dốc Miếu,Khe Sanh, Đường 9, Lao Bảo, La Vang, Đồi Không Tên, Đồi Tròn, Đồi Mâm Xôi, Ái Tử, Nhan Biều… Những cao diểm 322, 228, 544, 182, Quán Ngang, Sa Mưu, 300 Đất, 300 đá, 84 Hồ Khê-Đá Bạc, Tân Kim, Cam Lộ, Thành Cổ, Sông Thạch Hãn, Sông Ô Lâu, Sông Ba Lòng, Sông Sebanghieng, Sông Sêpol, Suối La La… Cam Lộ, Cửa Tùng, Cửa Việt…
    Ở một phía khác của Một thời Quảng Trị là những trang viết đầy xúc động khi kể về đồng đội, về những chiến công của các chiến sĩ Giải phóng quân, là sự hy sinh anh dũng để bảo vệ từng tấc đất, từng điểm chốt … Chiến tranh không chỉ có chiến thắng mà còn là sự hy sinh mất mát, là những người đồng đội vĩnh viễn nằm xuống mà thậm chí không có được sự nguyên vẹn thân thể.
    Những cái tên, những con số thương vong, hy sinh sau mỗi trận đánh không chỉ là sự tỉ mỉ của một người chép sử mà như là ghi lại hồi ức để khắc sâu hình ảnh đồng đội trong trái tim của tác giả. Có lẽ thế mà những cái tên có độ chính xác đến tuyệt vời, không chỉ quê quán, tên đơn vị, chức danh mà cả nơi được chôn cất, dù lúc đó cuộc chiến vẫn đang diễn tiến rất ác liệt.
    Và có lẽ thế mà khi Một thời Quảng Trị được phát hành, đã có không biết bao nhiêu người thân đã “tìm” thấy người thân của mình từ trang sách, rồi đi tìm phần mộ và đã “gặp”.Và cũng từ trang sách, không ai có thể thờ ơ khi đọc những con số thống kê tưởng như lạnh lùng, nhưng thực chất ẩn chứa nỗi đau, cái quặn thắt trái tim, là rưng rưng nước mắt không chỉ của riêng thân nhân những người đã ngã xuống mà là của những người Việt Nam hôm nay.
    Chỉ riêng dải đất Quảng Trị khi kết thúc chiến tranh có tới 72 nghĩa trang, với 60.000 liệt sĩ. Trong đó Nghĩa trang Trường Sơn có 10.263 mộ chí, Nghĩa trang Đường 9 có 10.420 liệt sĩ…
    Một thời Quảng Trị là một cuốn hồi ký về chiến tranh nhưng hấp dẫn người đọc ở lối khai thác hiện thực chiến tranh rất trung thực, trung thực đến từng chi tiết nhỏ nhất.Các cuộc chiến được mô tả rất cụ thể từ giờ khai cuộc, thời tiết, ngày tháng năm, các phiên hiệu đơn vị tham chiến của ta và đối phương, các phương tiện vũ khí được sử dụng trong trận đánh, diễn tiến cuộc chiến như thế nào. Và ngay cả sau cùng là những nhận xét bằng con mắt của một chỉ huy quân sự đánh giá trận đánh khách quan, chủ quan, và không cả tránh né sự thương vong..
    Thượng tướng Nguyễn Huy Hiệu đã khẳng định: “Khi ta đứng trên đất Quảng Trị, ta dễ tìm thấy cội nguồn tình cảm và sức mạnh con người. Về chiến trường xưa không phải chỉ dành cho những ai đã từng có mặt ở đây trong chiến trận mà là cho mọi người, cho các thế hệ người Việt Nam và cả người nước ngoài”.
    Thượng tướng Nguyễn Huy Hiệu đã gọi Quảng Trị là “cõi thiêng trong tâm khảm nhân loại tiến bộ”. Một thời Quảng Trị như một nén tâm nhang thắp lên trước anh linh đồng đội một thời cùng ông sát cánh chiến đấu, đồng cam cộng khổ, mãi mãi hòa máu thịt của mình vào với đất, với nước của Quảng Trị anh hùng./.


    Box 1:Trích chương 1- Quảng Trị:Hệ thống đường mòn xuyên rừng xuyên núi, băng qua cồn cát ngày nay đã trở thành một đoạn của đường Hồ Chí Minh. Quảng Trị còn có đường quốc lộ 15, 14, 9, 1A chạy qua và các tỉnh lộ 64 (Quảng Trị - Cửa Việt), 68 (Quảng Trị - Triệu Hải), 72, 73, 74, 75 (Gio Linh). Đường 76 (Cam Lộ) cùng nhiều đường khác từ thị xã Quảng Trị đi La Vang, Phước Môn, Thượng Phước; từ Hải Lăng đi Hội Yên, Mỹ Thủy, từ Tà Rụt đi Sa-ra-van nước bạn Lào. Đặc biệt quốc lộ lA và đường xe lửa xuyên Việt có chiều dài 64 ki-lô-mét chạy dọc trung tâm tỉnh qua các vùng đông dân, các thị trấn, thị xã như Hiền Lương, Đông Hà, Thạch Hãn, Mỹ Chánh. Đường số 9 (giờ đây trở thành con đường xuyên á chạy sang nước bạn Lào, qua cửa khẩu quốc tế Lao Bảo) là một con đường chiến lược cực kỳ quan trọng trong chiến tranh cũng như trong phát triển kinh tế thời bình…

    Box 2:Trích chương 2- :…Đêm vượt sông Bến Hải vào chiến trường Quảng Trị, đại bộ phận trung đoàn vượt sông ở thượng nguồn. Riêng Tiểu đoàn 3 của tôi vượt sông Bến Hải bằng những chiếc đò của du kích xã Vĩnh Giang và bằng tất cả các phương tiện có thể: mảng chuối, nylon làm phao và bằng cả dây song giăng qua sông. Trời mưa dầm dề, máy bay địch vẫn quần lượn thả pháo sáng, ném bom những khu vực chúng nghi có bến vượt của quân ta. Pháo địch từ căn cứ Dốc Miếu, Quán Ngang, Ái Tử, Đông Hà . . . bắn dọc bờ sông ngăn chặn quân ta vượt sông. Quân Mỹ và lính ngụy đã phát hiện ra bến sông này, nhưng chúng vẫn không tài nào ngăn nổi những chuyến đò đưa bộ đội qua sông. Máy bay Mỹ thả bom từ trường, bom nổ chậm, nhưng với những chiếc xuồng cao su của các đơn vị công binh Mặt trận B5, những chiếc thuyền nan và những mảng chuối của bộ đội và dân quân xã Vĩnh Giang, Vĩnh Trường chúng tôi vẫn luồn lách vượt qua sông Bến Hải.
    …Những trận đánh từ ngày 10 đến ngày 12 tháng 3 năm 1968 ở làng Phúc Sa, là những trận chống càn đầu tiên của Trung đoàn 27 trên chiến trường Quảng Trị. Bộ đội ta phải chiến đấu liên tục, dài ngày trong điều kiện chưa được chuẩn bị, lại ở địa hình đồng bằng trống trải nên cường độ ác liệt càng tăng gấp bội. Tiểu đoàn 3 đã có 97 cán bộ, chiến sĩ anh dũng hy sinh. Đến bây giờ, mỗi khi nghĩ đến anh em, lòng tôi vẫn đau thắt. Tôi xin ghi lại những cán bộ, chiến sĩ Đại đội 1 mà tôi còn nhớ, hy sinh ngày 11 tháng 3 năm 1968: Tiểu đội trưởng Nguyễn Văn Hiền, quê Mỹ Phong, Kỳ Phong, Kỳ Anh, Hà Tĩnh; chiến sĩ Trần Minh Trường, quê Hội Ninh, Xuân Hội, Nghi Xuân, Hà Tĩnh; chiến sĩ Hoàng Nguyên, sinh năm 1950, quê Trung Bá, Cẩm Nam, Cẩm Xuyên, Hà Tĩnh; chiến sĩ Hoàng Văn Biện, sinh năm 1949, quê Trường Hoa, Xuân Trường, Nghi Xuân, Hà Tĩnh; chiến sĩ Nguyễn Huy Trường, sinh năm 1949, quê Bình Bắc, Thạch Bình, Thạch Hà, Hà Tĩnh, . . .

    Box 3:Trích chương 3- Chiến đấu trên hàng rào Macnamara:Máy trinh sát vô tuyến được trang bị cho "hàng rào điện tử" để phát hiện mục tiêu có nhiều loại, có loại thả từ máy bay xuống như ACOUBOUY, ADSID-I, HELOSID-18, SPIKSTD-I. Đây là những máy cảm ứng âm thanh, cảm ứng địa chấn được thả từ máy bay trực thăng hoặc máy bay F4, đùng để phát hiện người, tiếng động trong cự ly từ 300 mét đến 400 mét. Có loại máy trinh sát được đặt bằng tay hoặc đặt bằng máy móc như: ARERUOY-IINBB, GSID, MINISID. Các loại máy này rất tinh vi, có khả năng phát hiện các tiếng động dù là nhỏ nhất của người hoặc xe cộ ở cự ly từ 100 mét đến 300 mét. Có loại máy trinh sát được phóng từ súng cối 81 ly như MODS, có thể phát hiện tiếng động của người từ 30 mét đến 50 mét, xe cộ từ 200 mét đến 400 mét. Khoảng 300 máy loại này đã được Mỹ trang bị cho "phòng tuyến Mác Na-ma –ra”
    Ngoài ra, Mỹ còn sử dụng loại máy trinh sát hữu tuyến RPS, máy báo hiệu kiểu P dùng cho các bốt gác lô cốt và chôn xuống đất dọc theo phòng tuyến, cứ 500 mét đến 700 mét chúng bố trí một máy, tất cả có khoảng 700 máy. Các máy điện tử trong hệ thống trinh sát tại phòng tuyến có nhiệm vụ phân tích tiếng động để phân biệt người hay xe cộ xác định chính xác tọa độ, thời gian từ nguồn phát ra tiếng động ấy, sau đó truyền đến Trung tâm kiểm soát chiến trường để điều lực lượng đến tiêu diệt.……
    Đinh Thị Bích Liễu
    Đinh Thị Bích Liễu


    Tổng số bài gửi : 107
    Join date : 29/09/2011

    Quảng Trị- Vẫn mãi một thời hào hùng Empty Cảm ơn bạn

    Bài gửi  Đinh Thị Bích Liễu Tue May 01, 2012 2:11 pm

    Cảm ơn Diệu Hà nhiều lắm. Liễu đã lên kế hoạch đi thăm viếng Thành Cổ QT như đã bàn với DH nhưng còn phụ thuộc công việc, hy vọng là được như ý.
    Cùng thắp lên những nén nhang cầu mong cho linh hồn các chiến sỹ được an nghỉ. Họ, những con người còn rất trẻ và mãi mãi trẻ, đã hoàn thành nghĩa vụ với đất nước, tổ tiên. Còn chúng ta ngày nay thì sao nhỉ, đã làm được những gì???
    Phúc Châu
    Phúc Châu


    Tổng số bài gửi : 201
    Join date : 27/09/2011
    Age : 65
    Đến từ : Germany

    Quảng Trị- Vẫn mãi một thời hào hùng Empty Re: Quảng Trị- Vẫn mãi một thời hào hùng

    Bài gửi  Phúc Châu Wed May 02, 2012 1:40 pm

    Đinh Thị Bích Liễu đã viết:
    Họ, những con người còn rất trẻ và mãi mãi trẻ, đã hoàn thành nghĩa vụ với đất nước, tổ tiên. Còn chúng ta ngày nay thì sao nhỉ, đã làm được những gì???

    Khiếp.
    Đọc đoạn này, ngỡ mình lại đang ngồi trong lớp 10 D ngày ấy và nghe Liễu lên bảng trả bài.
    Câu trả lời của Liễu chắc đã được cô giáo cho 8 điểm ( vì khó có thể cho điểm 10 khi bạn khác cũng có thể nói hao hao như vậy ) .
    Rồi mình lại tưởng tượng mình sẽ lại còn được cô giáo gọi lên bảng và mình còn phát huy nói thêm là :
    Hôm nay đang còn đi học, được sự chăm sóc của thầy cô và bè bạn, được hưởng nền giáo dục sáng ngời của đảng ta, em nguyện sẽ cố gắng phấn đấu học thật giỏi để lớn lên góp phần nhỏ bé của mình vào công cuộc xây dựng xã hội chủ nghĩa trêm mảnh đất oanh liệt từng thấm máu cha ông. Em nguyện sẽ đi bất cứ nơi đâu đảng và nhân dân cần ......
    Đinh Thị Bích Liễu
    Đinh Thị Bích Liễu


    Tổng số bài gửi : 107
    Join date : 29/09/2011

    Quảng Trị- Vẫn mãi một thời hào hùng Empty Re: Quảng Trị- Vẫn mãi một thời hào hùng

    Bài gửi  Đinh Thị Bích Liễu Wed May 02, 2012 6:24 pm

    Phúc Châu đã viết:
    Đinh Thị Bích Liễu đã viết:
    Họ, những con người còn rất trẻ và mãi mãi trẻ, đã hoàn thành nghĩa vụ với đất nước, tổ tiên. Còn chúng ta ngày nay thì sao nhỉ, đã làm được những gì???

    Khiếp.
    Đọc đoạn này, ngỡ mình lại đang ngồi trong lớp 10 D ngày ấy và nghe Liễu lên bảng trả bài.
    Câu trả lời của Liễu chắc đã được cô giáo cho 8 điểm ( vì khó có thể cho điểm 10 khi bạn khác cũng có thể nói hao hao như vậy ) .
    Rồi mình lại tưởng tượng mình sẽ lại còn được cô giáo gọi lên bảng và mình còn phát huy nói thêm là :
    Hôm nay đang còn đi học, được sự chăm sóc của thầy cô và bè bạn, được hưởng nền giáo dục sáng ngời của đảng ta, em nguyện sẽ cố gắng phấn đấu học thật giỏi để lớn lên góp phần nhỏ bé của mình vào công cuộc xây dựng xã hội chủ nghĩa trêm mảnh đất oanh liệt từng thấm máu cha ông. Em nguyện sẽ đi bất cứ nơi đâu đảng và nhân dân cần ......

    Không Châu ạ, mình nghĩ đến em trai mình, bọn con trai lớp nó đã ra đi và đã không trở về. Và mình còn nghĩ đến cái thác Bản Dốc, một thời là niềm tự hào của chúng mình, và khi đặt chân lên nghĩa trang liệt sỹ để lấy mẫu đất không bị xáo trộn về lập bản đồ Cs-137, mình cứ có cảm giác là mình đang dẫm lên xương máu của ai đó, còn nhiều nữa khi phải chứng kiến hai chị em Hồng-Hạnh ở đầu nhà mình chết bom tại Sơn Đồng, ...., nói chung là rất khó diễn tả để bạn hiểu khi hay tin về những vụ như Hải phòng và Vinashin...., mình chỉ cố gắng để không phải ân hận về cuộc sống của mình thôi.
    Phúc Châu
    Phúc Châu


    Tổng số bài gửi : 201
    Join date : 27/09/2011
    Age : 65
    Đến từ : Germany

    Quảng Trị- Vẫn mãi một thời hào hùng Empty Re: Quảng Trị- Vẫn mãi một thời hào hùng

    Bài gửi  Phúc Châu Wed May 02, 2012 7:07 pm

    Đinh Thị Bích Liễu đã viết:
    Không Châu ạ, mình nghĩ đến em trai mình, bọn con trai lớp nó đã ra đi và đã không trở về. Và mình còn nghĩ đến cái thác Bản Dốc, một thời là niềm tự hào của chúng mình, và khi đặt chân lên nghĩa trang liệt sỹ để lấy mẫu đất không bị xáo trộn về lập bản đồ Cs-137, mình cứ có cảm giác là mình đang dẫm lên xương máu của ai đó, còn nhiều nữa khi phải chứng kiến hai chị em Hồng-Hạnh ở đầu nhà mình chết bom tại Sơn Đồng, ...., nói chung là rất khó diễn tả để bạn hiểu khi hay tin về những vụ như Hải phòng và Vinashin...., mình chỉ cố gắng để không phải ân hận về cuộc sống của mình thôi.

    Châu biết là Liễu có những day dứt suy nghĩ khi Liễu vừa cho mình biết bạn đang nghĩ đến đâu.
    Nhiều khi cái câu nói của thần Kim Quy với An Dương Vương, thật ra là chỉ ở trong truyền thuyết, ấy vậy mà lại là chính xác. Các cụ ngày xưa ấy vậy mà có sự tích Thánh Gióng và sự tích Nỏ Thần để nôm na nói lại cho chúng ta thật giả đang ở đâu.
    Ngoài câu nói của thần Kim Quy với hai cha con ADV ta cũng biết là Thánh Gióng đã bay lên trời sau khi đánh tan giặc ngoại xâm.
    Mặc dầu bay về trời không để lại cái gì ngoài mấy gốc tre, Thánh Gióng vẫn được cả dân tộc này thờ và đời đời nhớ ơn.
    Và các bạn cũng thông cảm cho mình, sống ở xứ tự do nên nói năng nó cũng "tự do vô kỷ luật".
    Châu đã tếu vì thấy Liễu dùng đại từ "chúng ta ngày nay".
    Nếu Liễu đổi đại từ nhân xưng đi, Châu chắc chắn đã nói khác đấy.
    tuphuong
    tuphuong


    Tổng số bài gửi : 189
    Join date : 30/09/2011

    Quảng Trị- Vẫn mãi một thời hào hùng Empty Re: Quảng Trị- Vẫn mãi một thời hào hùng

    Bài gửi  tuphuong Wed May 02, 2012 11:54 pm

    Phúc Châu đã viết:
    Đinh Thị Bích Liễu đã viết:
    Không Châu ạ, mình nghĩ đến em trai mình, bọn con trai lớp nó đã ra đi và đã không trở về. Và mình còn nghĩ đến cái thác Bản Dốc, một thời là niềm tự hào của chúng mình, và khi đặt chân lên nghĩa trang liệt sỹ để lấy mẫu đất không bị xáo trộn về lập bản đồ Cs-137, mình cứ có cảm giác là mình đang dẫm lên xương máu của ai đó, còn nhiều nữa khi phải chứng kiến hai chị em Hồng-Hạnh ở đầu nhà mình chết bom tại Sơn Đồng, ...., nói chung là rất khó diễn tả để bạn hiểu khi hay tin về những vụ như Hải phòng và Vinashin...., mình chỉ cố gắng để không phải ân hận về cuộc sống của mình thôi.

    Châu biết là Liễu có những day dứt suy nghĩ khi Liễu vừa cho mình biết bạn đang nghĩ đến đâu.
    Nhiều khi cái câu nói của thần Kim Quy với An Dương Vương, thật ra là chỉ ở trong truyền thuyết, ấy vậy mà lại là chính xác. Các cụ ngày xưa ấy vậy mà có sự tích Thánh Gióng và sự tích Nỏ Thần để nôm na nói lại cho chúng ta thật giả đang ở đâu.
    Ngoài câu nói của thần Kim Quy với hai cha con ADV ta cũng biết là Thánh Gióng đã bay lên trời sau khi đánh tan giặc ngoại xâm.
    Mặc dầu bay về trời không để lại cái gì ngoài mấy gốc tre, Thánh Gióng vẫn được cả dân tộc này thờ và đời đời nhớ ơn.
    Và các bạn cũng thông cảm cho mình, sống ở xứ tự do nên nói năng nó cũng "tự do vô kỷ luật".
    Châu đã tếu vì thấy Liễu dùng đại từ "chúng ta ngày nay".
    Nếu Liễu đổi đại từ nhân xưng đi, Châu chắc chắn đã nói khác đấy.
    Theo thiển ý của mình,cả 2 bạn đều đúng cả,bởi vì mỗi người nhìn sự việc ở 1 góc độ khác.Hồi chúng ta còn nhỏ,được hưởng 1 nền giáo dục như nhau và 1 chiều nên"em hứa lớn lên sẽ..vv..và v.v.."Còn bây giờ,theo mình nghĩ,Liễu vẫn sống trong nôi của XHCN,và có thể những điều biết vẫn là 1 chiều,1 phía nên những suy nghĩ của Liễu là rất "đỏ".Còn Châu,sống ở"ngoài vùng phủ sóng"nên có thể nhận được thông tin nhiều chiều nên đánh giá khác hơn.Riêng mình,mình sống ở"gần tầm phủ sóng"nên đôi lúc cũng có những thông tin "nhiễu",nên mình hiểu ý cả 2 bạn.Và,các bạn cứ việc giữ chính kiến của mình,đừng để "nước sông phạm nước giếng".
    Đinh Thị Bích Liễu
    Đinh Thị Bích Liễu


    Tổng số bài gửi : 107
    Join date : 29/09/2011

    Quảng Trị- Vẫn mãi một thời hào hùng Empty Re: Quảng Trị- Vẫn mãi một thời hào hùng

    Bài gửi  Đinh Thị Bích Liễu Thu May 03, 2012 7:40 am

    tuphuong đã viết:Theo thiển ý của mình,cả 2 bạn đều đúng cả,bởi vì mỗi người nhìn sự việc ở 1 góc độ khác.Hồi chúng ta còn nhỏ,được hưởng 1 nền giáo dục như nhau và 1 chiều nên"em hứa lớn lên sẽ..vv..và v.v.."Còn bây giờ,theo mình nghĩ,Liễu vẫn sống trong nôi của XHCN,và có thể những điều biết vẫn là 1 chiều,1 phía nên những suy nghĩ của Liễu là rất "đỏ".Còn Châu,sống ở"ngoài vùng phủ sóng"nên có thể nhận được thông tin nhiều chiều nên đánh giá khác hơn.Riêng mình,mình sống ở"gần tầm phủ sóng"nên đôi lúc cũng có những thông tin "nhiễu",nên mình hiểu ý cả 2 bạn.Và,các bạn cứ việc giữ chính kiến của mình,đừng để "nước sông phạm nước giếng".

    Phương ơi, thông tin có thể là ảo, nhưng xương máu của hàng triệu người là có thật và tham nhũng hàng chục tỷ đồng cũng là có thật, các bà mẹ không con đang sống lay lắt, cô đơn cũng là có thật... Mình tuy đang sống trong cái nôi đã sinh ra và nuôi mình thành người như bây giờ, nhưng ơn trời mình cũng được đi đây đó để mở rộng tầm mắt, ngôn ngữ cũng không đến nỗi nào để có thể tiếp nhận thông tin từ những chiều kia ... và mình đã và đang cố gắng sống để không bị lẫn vào một số nào đó. Minh cũng mong ước có nhiều người suy nghĩ như thế, hơi bảo thủ tý, Phương đừng chê cười mình.
    DieuHa
    DieuHa


    Tổng số bài gửi : 335
    Join date : 24/09/2011
    Đến từ : TP.Hồ Chí Minh

    Quảng Trị- Vẫn mãi một thời hào hùng Empty Re: Quảng Trị- Vẫn mãi một thời hào hùng

    Bài gửi  DieuHa Thu May 03, 2012 8:14 am

    Đinh Thị Bích Liễu đã viết:
    tuphuong đã viết:Theo thiển ý của mình,cả 2 bạn đều đúng cả,bởi vì mỗi người nhìn sự việc ở 1 góc độ khác.Hồi chúng ta còn nhỏ,được hưởng 1 nền giáo dục như nhau và 1 chiều nên"em hứa lớn lên sẽ..vv..và v.v.."Còn bây giờ,theo mình nghĩ,Liễu vẫn sống trong nôi của XHCN,và có thể những điều biết vẫn là 1 chiều,1 phía nên những suy nghĩ của Liễu là rất "đỏ".Còn Châu,sống ở"ngoài vùng phủ sóng"nên có thể nhận được thông tin nhiều chiều nên đánh giá khác hơn.Riêng mình,mình sống ở"gần tầm phủ sóng"nên đôi lúc cũng có những thông tin "nhiễu",nên mình hiểu ý cả 2 bạn.Và,các bạn cứ việc giữ chính kiến của mình,đừng để "nước sông phạm nước giếng".

    Phương ơi, thông tin có thể là ảo, nhưng xương máu của hàng triệu người là có thật và tham nhũng hàng chục tỷ đồng cũng là có thật, các bà mẹ không con đang sống lay lắt, cô đơn cũng là có thật... Mình tuy đang sống trong cái nôi đã sinh ra và nuôi mình thành người như bây giờ, nhưng ơn trời mình cũng được đi đây đó để mở rộng tầm mắt, ngôn ngữ cũng không đến nỗi nào để có thể tiếp nhận thông tin từ những chiều kia ... và mình đã và đang cố gắng sống để không bị lẫn vào một số nào đó. Minh cũng mong ước có nhiều người suy nghĩ như thế, hơi bảo thủ tý, Phương đừng chê cười mình.

    Mình không biết có "đỏ" hay không, dù môi trường làm việc của mình tiếp cận toàn "đen", nhưng mình đồng ý với tất cả các bạn. Ngày xưa chúng mình khác, bây giờ chúng mình đã có trải nghiệm trên nửa thế kỷ cuộc đời, chứng kiến đủ cung bậc của cuộc đời...Có nhiều điều để đặt dấu hỏi. Cũng như ba mẹ mình, tía má Tú Phương ngày xưa bỏ nhà đi theo kháng chiến lúc mới 14-17 tuổi, với bao lý tưởng về một xã hội công bằng, dân chủ, dân được tự do, ấm no, hạnh phúc, đất nước được độc lập, hòa bình, thống nhất, vững mạnh, trường tồn. Thế nhưng ngày hôm nay, bao nhiêu điều mà các ông bà ngày xưa có lẽ mơ cũng không thể nghĩ nó lại như thế. Nhất là tệ tham nhũng. Thời mẹ mình làm Tòa án trưóc năm 1975, chỉ "tham ô" có 1kg bột ngọt- mì chính mà phải chịu án tù 15 năm. Còn bây giờ toàn tiền tỉ, mà không phải vài tỉ, mà là trăm tỉ nghìn tỉ, vài chục nghìn tỉ, số tiền mẹ mình nói không hình dung đưọc
    DH may mắn đuọc đi đây đi đó, tiếp xúc nhiều. Và thấy nhiều bất công . Và điều DH xót xa nhất vẫn là khi đến các vùng chiến trường xưa, nhìn những nghĩa trang liệt sĩ và tiếp xúc với những bà mẹ có con là liệt sĩ...Các bạn hãy tưởng tưởng cái đất nưóc nhỏ bé của chúng mình như thế mà có trên 5000 nghĩa trang liệt sĩ... Rồi các trại nhân đạo nuôi trẻ em da cam (hiện tại là đời thứ ba)... Rồi những làng quê nghèo khổ... Và đối cực lại là biết bao nhiêu sư xa hoa lãng phí khác, nguưòi thì sống ích kỷ hưởng lạc, ngừoi thì đổ tiên của dân xuống sông xuống biển.
    Đúng như bạn Liễu, bạn Phưong, bạn Châu, và có thể các bạn chúng mình, tự bản thân mình sống sao cho không hổ thẹn với đời, vì tất cả những gì chúng mình đang đưọc hưỏng hôm nay.
    DH cũng xin lỗi các bạn nào không đồng quan điểm. Đây là suy nghĩ của DH, không phải là luân lý đạo đức hay lên lớp ai.
    Phúc Châu
    Phúc Châu


    Tổng số bài gửi : 201
    Join date : 27/09/2011
    Age : 65
    Đến từ : Germany

    Quảng Trị- Vẫn mãi một thời hào hùng Empty Re: Quảng Trị- Vẫn mãi một thời hào hùng

    Bài gửi  Phúc Châu Tue May 08, 2012 4:06 pm

    Châu thật ra không muốn nói nhiều đến chính trị nhưng chỉ muốn nói rằng, chúng ta không nên lấy cái giá đã trả cho một "món hàng" để qua đó khẳng định hàng đó là tốt.
    Mua hớ thì sao ?
    Hay người mua cái hàng đó cho tất cả người khác có ẩn ý gì ở trong ?
    Các bạn mình toàn là người có học hành và nguồn gốc cơ bản. Các bạn cũng là những kẻ luôn tự đứng trên đôi chân của mình và suy nghĩ độc lập trong một chừng mực nào đó.
    Mình chỉ khuyên các bạn hãy dùng lý trí của chính mình mà tìm ra lời giải thích tại sao cho mọi hiện tượng xã hội, vốn dĩ là luôn logic và kết hợp hữu cơ với nhau. Khoa học xã hội là cái không phát triển ở VN nói chung và con người ta, kể cả là trí thức vẫn không có thói quen suy xét về gốc của vấn đề và hơn nữa, ta hay nhìn các sự việc ( không phải sự vật) bằng chủ quan hay nhãn quan của kẻ đang tạo ra cái sự việc ấy mặc dầu chỉ là vô tình.
    Mình sống trong xã hội khác và tại đây, mình có thể giải thích hoàn toàn đầy đủ cho câu hỏi tại sao tưởng là đơn giản mà thật ra là cực khó ở VN.
    Bạn nào coi đó là đơn giản thì sai đấy. Nhiều khi ta cũng không có khả năng để tìm ra câu hỏi nữa cơ và chẳng sao cả, trái đất vẫn quay mà.
    Giả thích thêm về tham nhũng thì lòng tham và mong muốn đạt được ý định nó tồn tại trong đáy mỗi một tâm hồn.
    Nếu không có cơ chế kiểm tra và trấn áp thì nó sẽ xảy ra và lớn mạnh.
    Một vị quan không tham nhũng trước hết phải là thanh liêm nhưng cái quan trọng nhất phải "bị" đâu đó trấn áp các ý định tham lam từ trong trứng.
    Nếu nhìn đâu cũng thấy toàn là "đồng chí" nghĩa là toàn "người nhà cả" nói vui là có "chi bộ" thì tội gì không làm và chỉ cần một cái tặc lưỡi.
    Khi đã tặc lưỡi một lần thì hai ba lần cũng sẽ có âm thanh càng êm ái hơn và người ta cũng đủ khôn để tìm cách triệt tiêu âm thanh tặc lưỡi đó, kể cả như cách mà vợ Bạc Hy Lai đã làm chứ làm sao mà bị bi ai như ông tổng thống của nước Đức vừa qua.
    Cho nên các bạn có thể đi nhiều, học nhiều và ta coi như đi xem voi mà thôi, thấy vòi, thấy đuôi, thấy chân nhưng ai dám mổ con voi ra để ..... giải phẫu vì kể cả là ăn thịt voi cũng ai mà biết được con voi nó sống và sinh hoạt ra sao và như thế nào ngoài chuyện da nó rất dày và nó rất khỏe, quẫy một phát là tung ra toàn ipad hay BMW ?
    Các bạn tự hiểu.
    Còn Châu thì thật ra đã yên vị với cuộc sống nơi này.

    Mình đã sang Đức thật ra là theo yêu cầu của vợ cũ, bỏ đi cả một con đường công danh đang rộng mở.
    Đau lắm khi trở thành kẻ lưu vong, bơ vơ đất khách quê người.
    Mình đã tiếc nuối và do vậy sau ngày ly dị vợ đã muốn trở lại quê hương để lại tìm cách cống hiến. Về ngay, về ngay chỉ sau khi bản án ly hôn có hiệu lực 1 tuần.
    6 tháng sống ở VN vào năm 2003, sống cùng cha mẹ ở khu Thanh Xuân, mỗi tuần tiêu tốn mất một bình xăng xe máy, lang thang như kẻ bụi đời ở mọi xó xỉnh ở HN, cùng đi với Hiệp đến Huế Hội An hay Sapa hay tự mình đi Đà Lạt hoặc Đồ Sơn sau 16 năm liên tục ở nước ngoài đã cho mình, với một nhân sinh quan mới một quyết định : phía bên kia là bầu trời.
    Đau lắm để quay lại nhưng hôm nay là 10 năm sau nữa với hơn chục vụ đi và về VN mình vẫn thấy quyết định của mình là đúng mặc dầu mình cũng biết có rất nhiều người hồi hương. Mình về VN chỉ là để thăm cha mẹ và anh em và bạn bè cộng với ...... lấy vợ, đơn giản là phương diện tình cảm
    Có thể mình là con người quá nhạy cảm và sâu sắc, khi ăn thịt voi hay thịt lợn xào nấu rất ngon theo gia vị của việt nam ta vẫn đều tìm cách để ngẫm xem, trong đó còn có chất tạo nạc hay không chăng ?
    Nhưng dù sao mình là mình và không thể cũng như không muốn ai giống mình hay mình giống ai.
    Cho nên đợt về vừa qua, mình không bao giờ bén mảng đến gần mấy cái xa lộ đông tây hay tòa sen hay Caravelle vv và vv nhưng lại không bỏ sót bất cứ cuộc hẹn với bạn bè nào tại Sài Gòn.
    tuphuong
    tuphuong


    Tổng số bài gửi : 189
    Join date : 30/09/2011

    Quảng Trị- Vẫn mãi một thời hào hùng Empty Re: Quảng Trị- Vẫn mãi một thời hào hùng

    Bài gửi  tuphuong Wed May 09, 2012 12:50 am

    Phúc Châu đã viết:Châu thật ra không muốn nói nhiều đến chính trị nhưng chỉ muốn nói rằng, chúng ta không nên lấy cái giá đã trả cho một "món hàng" để qua đó khẳng định hàng đó là tốt.
    Mua hớ thì sao ?
    Hay người mua cái hàng đó cho tất cả người khác có ẩn ý gì ở trong
    Đúng!đừng nên nói nhiều đến chính trị,vì"dễ xa nhau" lắm. Very Happy
    Mình chỉ xin nói nôm na thế này:
    Mỗi con người đều có 1 gia đình,1cha mẹ.Gia đình nào cha mẹ tốt thì con cái được sống tốt.Chẳng may người nào gặp cha mẹ không tốt thì con cái khổ tâm lắm,và con cái không thể nào chọn cha mẹ được.Thành ra,có những đứa con không chấp nhận cha mẹ như vậy được và nó có điều kiện nên nó bỏ đi nơi khác không sống chung.Nhưng có những đứa con không nỡ bỏ đi hoặc không có điều kiện bỏ đi thì vẫn phải chấp nhận "sống chung với lũ".Vì vậy ,nhiều khi không phải nó không biết cha mẹ nó không tốt đâu,nó vẫn biết và vẫn sống theo cách của nó thôi.
    Vợ chồng mình đã xác định ngay từ đầu rồi,nên không dính dáng con đường chính trị,chỉ đơn thuần làm kỹ thuật.Những điều mắt thấy tai nghe là chỉ để nói chuyện với nhau.Lúc đầu,cả 2 vợ chồng đều làm cơ quan nhà nước,vậy mà nghỉ hết,là có lý do riêng đấy.
    Phúc Châu
    Phúc Châu


    Tổng số bài gửi : 201
    Join date : 27/09/2011
    Age : 65
    Đến từ : Germany

    Quảng Trị- Vẫn mãi một thời hào hùng Empty Re: Quảng Trị- Vẫn mãi một thời hào hùng

    Bài gửi  Phúc Châu Wed May 09, 2012 3:37 pm

    tuphuong đã viết:Chẳng may người nào gặp cha mẹ không tốt thì con cái khổ tâm lắm,và con cái không thể nào chọn cha mẹ được.Thành ra,có những đứa con không chấp nhận cha mẹ như vậy được và nó có điều kiện nên nó bỏ đi nơi khác không sống chung.

    Châu thực sự đau lòng cái ngày về Sở tư pháp để đăng ký kết hôn.
    Để lấy được tờ hôn thú do anh Nguyễn Thành Tài ký, người ta đã "lột" của khúc ruột ngàn dặm đúng 1000 đô chưa kể lệ phí chính thức là hơn triệu VND nữa !!!!.
    Sở tư pháp của thành phố mà còn như vậy, nói gì đến các cơ quan khác ?
    Mình không coi đó là "cha mẹ" mà là .....
    Phải chăng ngày đó gặp DH hay ai đó có quyền có chức thì có lẽ khác đi vì mình thân cô thế cô giữa thành phố và nó chỉ bóng gió nói ..... có thể hồ sơ kết hôn sẽ phải thẩm tra vài tháng nữa !!!!
    Mà thời gian thì đâu cho phép ta ở lại chơi dài dài mà chờ.
    Cho nên mới nhờ ông bạn tây đầu to tên là Washington trợ giúp.
    thuhangsaigon
    thuhangsaigon


    Tổng số bài gửi : 35
    Join date : 24/09/2011
    Age : 65
    Đến từ : Sài Gòn

    Quảng Trị- Vẫn mãi một thời hào hùng Empty Re: Quảng Trị- Vẫn mãi một thời hào hùng

    Bài gửi  thuhangsaigon Wed May 09, 2012 5:39 pm

    Tú Phuơng nói quá chí lý. Mình tâm phục khẩu phục bạn luôn !!!!

    Tớ cũng nghĩ thế : Mình không thể lựa chọn nơi mình sinh ra và cũng không thể lựa chọn người đã sinh thành ra mình. Nên phận làm con thì phải chấp nhận thôi. Không con cái nào lại bỏ hoặc từ Cha mẹ cả, dù cho ta có sống ở đâu đi chăng nữa. " Quê hương mỗi người chỉ một, như là chỉ một Mẹ thôi"..... Nói gì thì nói tớ không thích nền chính trị này, nhưng tớ vẫn là người yêu nước VN, và không thể từ bỏ nó. Tớ vẫn vui sống và không quan tâm nhiều đến chính trị nên vẫn thấy OK.
    Phúc Châu
    Phúc Châu


    Tổng số bài gửi : 201
    Join date : 27/09/2011
    Age : 65
    Đến từ : Germany

    Quảng Trị- Vẫn mãi một thời hào hùng Empty Re: Quảng Trị- Vẫn mãi một thời hào hùng

    Bài gửi  Phúc Châu Thu May 10, 2012 2:28 pm

    Tớ vừa được có bạn động viên nên .... phản động tiếp tý nữa nhé.
    Thứ nhất mình không đồng tình về cái quan điểm nhà nước là cha là mẹ.
    Cha mẹ là người sinh ra mình và dân tộc là cái nôi của mình chứ không thể là nhà nước là chế độ. Từ ngày vua Hùng dựng nước, dân tộc ta vẫn là một nhưng đã có hàng trăm chế độ, hàng trăm nhà nước.
    Do vậy Việt Nam hình chữ S là tổ quốc của tất cả chúng ta nhưng Cộng Hòa XHCN VN chỉ là cái nhà nước như nhà nước của vua Văn Lang hay vua Lê Lợi hay Gia Long mà thôi.
    Thêm nữa, các bạn cũng thấy dân Pháp vừa đi bầu để chọn ra nhà nước qua ông Tổng thống vì cứ mỗi ông TT lại có một chính sách khác, đặc trưng cho chính quyền đó. Dân Pháp đã nói cho bạn PH và TP biết, họ có quyền chọn ra cái nhà nước cho họ. Còn thì Hiến pháp là nơi mà mọi kẻ phải tuân theo kể cả là tổng thống vì họ mà thấy ông ta phạm hiến thì coi như là bị bãi nhiệm.
    Thật ra thì chúng ta đáng lẽ phải nói, chúng ta không có quyền chọn dân tộc, chọn cha mẹ cũng như chính phủ không có quyền chọn dân thì mới chuẩn.
    Một câu nói đùa có ý nghĩa là nơi nào dân sợ chính quyền là nơi đó lạc hậu và nơi nào sung sướng là nơi đó chính quyền sợ dân.
    Và tầng lớp trí thức, nếu không quan tâm tới chính trị thì xã hội cứ mãi vậy vì mấy anh công nhân hay nông dân hay xe ôm vé số thì chả biết gì, lúc nào cũng có quyền bị người khác lợi dụng vào mục đích nào đó của "toàn dân".
    avatar
    BaoChau


    Tổng số bài gửi : 83
    Join date : 05/10/2011
    Đến từ : Paris- France

    Quảng Trị- Vẫn mãi một thời hào hùng Empty Re: Quảng Trị- Vẫn mãi một thời hào hùng

    Bài gửi  BaoChau Thu May 10, 2012 3:02 pm

    Phúc Châu đã viết:Tớ vừa được có bạn động viên nên .... phản động tiếp tý nữa nhé.
    Thứ nhất mình không đồng tình về cái quan điểm nhà nước là cha là mẹ.
    Cha mẹ là người sinh ra mình và dân tộc là cái nôi của mình chứ không thể là nhà nước là chế độ. Từ ngày vua Hùng dựng nước, dân tộc ta vẫn là một nhưng đã có hàng trăm chế độ, hàng trăm nhà nước.
    Do vậy Việt Nam hình chữ S là tổ quốc của tất cả chúng ta nhưng Cộng Hòa XHCN VN chỉ là cái nhà nước như nhà nước của vua Văn Lang hay vua Lê Lợi hay Gia Long mà thôi.
    Thêm nữa, các bạn cũng thấy dân Pháp vừa đi bầu để chọn ra nhà nước qua ông Tổng thống vì cứ mỗi ông TT lại có một chính sách khác, đặc trưng cho chính quyền đó. Dân Pháp đã nói cho bạn PH và TP biết, họ có quyền chọn ra cái nhà nước cho họ. Còn thì Hiến pháp là nơi mà mọi kẻ phải tuân theo kể cả là tổng thống vì họ mà thấy ông ta phạm hiến thì coi như là bị bãi nhiệm.
    Thật ra thì chúng ta đáng lẽ phải nói, chúng ta không có quyền chọn dân tộc, chọn cha mẹ cũng như chính phủ không có quyền chọn dân thì mới chuẩn.
    Một câu nói đùa có ý nghĩa là nơi nào dân sợ chính quyền là nơi đó lạc hậu và nơi nào sung sướng là nơi đó chính quyền sợ dân.
    Và tầng lớp trí thức, nếu không quan tâm tới chính trị thì xã hội cứ mãi vậy vì mấy anh công nhân hay nông dân hay xe ôm vé số thì chả biết gì, lúc nào cũng có quyền bị người khác lợi dụng vào mục đích nào đó của "toàn dân"
    .

    Chuẩn không cần chỉnh. Bạn Phúc Châu hoàn toàn chính xác.
    Ông bà xưa đã nói: "nưóc chở thuyền, thì cũng lật thuyền".
    tuphuong
    tuphuong


    Tổng số bài gửi : 189
    Join date : 30/09/2011

    Quảng Trị- Vẫn mãi một thời hào hùng Empty Re: Quảng Trị- Vẫn mãi một thời hào hùng

    Bài gửi  tuphuong Thu May 10, 2012 5:10 pm

    Phúc Châu đã viết:
    tuphuong đã viết:Chẳng may người nào gặp cha mẹ không tốt thì con cái khổ tâm lắm,và con cái không thể nào chọn cha mẹ được.Thành ra,có những đứa con không chấp nhận cha mẹ như vậy được và nó có điều kiện nên nó bỏ đi nơi khác không sống chung.

    Châu thực sự đau lòng cái ngày về Sở tư pháp để đăng ký kết hôn.
    Để lấy được tờ hôn thú do anh Nguyễn Thành Tài ký, người ta đã "lột" của khúc ruột ngàn dặm đúng 1000 đô chưa kể lệ phí chính thức là hơn triệu VND nữa !!!!.
    Sở tư pháp của thành phố mà còn như vậy, nói gì đến các cơ quan khác ?
    Mình không coi đó là "cha mẹ" mà là .....
    Phải chăng ngày đó gặp DH hay ai đó có quyền có chức thì có lẽ khác đi vì mình thân cô thế cô giữa thành phố và nó chỉ bóng gió nói ..... có thể hồ sơ kết hôn sẽ phải thẩm tra vài tháng nữa !!!!
    Mà thời gian thì đâu cho phép ta ở lại chơi dài dài mà chờ.
    Cho nên mới nhờ ông bạn tây đầu to tên là Washington trợ giúp.
    Trước hết mình xin nói:mình chỉ nói nôm na thôi nên nhiều khi ngôn từ không chính xác,và cũng không thể nói huych toẹt chính xác được(mọi người tự hiểu),khi viết bài trên mình cũng nghĩ PC không đồng ý vì không hiểu hết ý mình.Ở Nước Việt Nam ta,khi xưa chính quyền là "phụ mẫu chi dân",còn bây giờ "cán bộ là đầy tớ của nhân dân "mà.Cho nên nhiều khi đầy tớ nó lếu láo với mìnhthì mình còn chửi nó được chứ"cha mẹ' mình không dám chửi đâu Smile Smile Sad Smile Smile Sad .
    Phúc Châu mới về 1 thời gian mà đã thấy đau lòng,vậy hãy hiểu cho những người ở quê mẹ cả đời.
    Nhân chuyện đau lòng của Châu,để mình kể chuyện của mình:Năm 2008 mình đi mổ ở bệnh viện Ung Bướu thành phố.Vì có nhỏ em dâu trước kia làm ở đó nên nó gởi gắm bạn nó,đích thân bác sĩ trưởng khoa ngoại mổ cho mình.Trước khi mổ,mình có hỏi bạn nó là cần "đi tiền"trước không,con bé nói không cần khi nào xong sẽ cám ơn.Hôm mổ có 7 bệnh nhân,mình được mổ đầu tiên(nhất thân nhì quen mà).Lúc vào phòng chờ mổ là cả 7 người,có 1 con bé ở Cà Mau rất giàu,nó hỏi mình có đi tiền bác sì không,mình cũng thật tình nói khi nào xong xuôi sẽ đưa,nó nói"tối qua con hỏi nhà bác sĩ để đến đưa 500k rồi,mình cười.Con bé đó được xếp mổ kề sau mình.Khi mình lên bàn mổ,mọi thủ tục xong hết,nước biển cũng được chuyền,chỉ còn tìm ven để đưa thuốc mê vô thôi.Bỗng,1 bác sĩ phụ mổ bước vào nói:"ca này đưa xuống mổ sau,để ca của bác sĩ trưởng lên".Dây rợ được tháo ngay tắp lự.Và con bé kia vô mổ trước.Nước mắt nuốt ngược vào tim,mình đi ra trước sự ngạc nhiên của những bệnh nhân còn lại.Nhưng mình trấn tĩnh ngay,mổ trước hay sau 1 tiếng thì nhằm gì,rồi mọi sự cũng qua.Bà chị mình nghe chuyện muốn tìm bác sĩ đưa tiền để mình được điều trị dễ dàng,nhưng mình cản không cho.Đỡ tốn! Very Happy .Và đến giờ mình vẫn sống sót.
    Tình hình chính trị ở VN thì những ai hay lên mạng đều biết cả.Nhưng biết rồi làm gì?Châu thử chỉ cụ thể cho mình đi,với 1 điều kiện là "không ra đi tìm đường cứu nước "đâu nhé Very Happy Very Happy Very Happy .Thành ra PH nói không quan tâm đến chính trị là vậy.Biết là để bản thân và gia đình tránh,không phạm sai lầm.Biết là để "sống chung với lũ".Biết là để chọn cho mình 1 cuộc sống thanh thản(như mình sống chung với bệnh ung thư vậy),không than khóc và cũng biết "lực bất tòng tâm"
    Phúc Châu
    Phúc Châu


    Tổng số bài gửi : 201
    Join date : 27/09/2011
    Age : 65
    Đến từ : Germany

    Quảng Trị- Vẫn mãi một thời hào hùng Empty Re: Quảng Trị- Vẫn mãi một thời hào hùng

    Bài gửi  Phúc Châu Thu May 10, 2012 7:01 pm

    He he.
    Vụ trên bàn mổ thì chắc TP quên cái câu "đồng tiền đi trước đồng tiền khôn" rồi.
    Bạn TP thông minh là thế mà cứ nhớ cái gì đâu đâu không ấy.
    Và cả Châu nữa này.
    Lại nhớ lại ngày 13.6.1987.
    Hôm đó lật đật chở vợ (cũ) đến Bạch Mai để đẻ.
    Bạch Mai là nơi mẹ mình có vô khối phụ huynh học sinh là bác sỹ, y tá đủ cả và cũng chính vì vậy nên mẹ đã đăng ký cho mình đưa vợ đến khám thai định kỳ tại đó.
    Hôm thứ sáu 12.6 là trước một ngày vẫn đi khám định kỳ, bác sỹ đoán là thằng cu và nói cháu khỏe lắm, còn tháng rưỡi nữa mới đến lúc sinh và khuyên bọn mình năng đến khám nhé.
    Hôm sau, vợ tự nhiên đau đẻ và mình đưa tới nơi thì gần 18 giờ và lập tức quay lại Thanh Xuân để đón bà nội.
    Quay lại đã thấy ..... hai cháu ra đời, thiếu 1 tháng rưỡi hay hai tháng gì đó mà vẫn được 1,8 và 2,0 kg.
    Bác sỹ VN giỏi chưa ?
    Cả thời kỳ đó đi khám thai, còn một ngày nữa là đẻ cũng không biết và cũng chẳng biết người ta sẽ sinh đôi nữa.

    Mình thấy họ cũng để 2 cháu vào cái lồng ấp và cũng nhìn thấy lồng ấp gì mà tối um.
    Có cô y tá nói với cô kia ( hay là nói cho bố nó nghe ): cái lồng ấp không có điện.
    Mấy năm sau Châu mới biết điện nghĩa là gì vì hồi đó bệnh viện ngoài điện lưới ra còn có cái loại điện kia nữa.
    Do bố không hiểu để đóng cầu dao điện nên hai cháu được trả về cho mẹ ở giường và sau 5 ngày thì họ bảo đưa các cháu về.
    Thật ra thì kẻ không có chuyên môn như mình, thấy mẹ của bé đẻ xong bình thường này, rồi thấy con mình nó ngọ ngoạy này, thấy nó bú này thì có gì mà phải lăn tăn, điện với đóm cái gì ?

    Thằng bố ngu ngốc hớn hở gọi ngay xích lô và cả hai cháu sau khi về nhà được 1 tuần thì bỏ bú và thiếp đi, đưa vào nhi Thụy Điển cũng chỉ kéo dài sự sống cho hai cháu thêm vài ngày.
    Diagnose ngày đó : Hoại thư ( nhiễm trùng máu) do phổi chưa phát triển đầy đủ khi trẻ đẻ non thiếu quá nhiều ngày.
    Ngày hôm sau, mình đã lặng người đi ra góc bệnh viện, mượn cưa và búa để đóng cái hòm đôi cho hai đứa con khi chưa đầy tháng, cái ngày đó ấy vậy mà cộng sản chủ nghĩa lắm, ai có người nhà chết, bệnh viện chỉ ra cái bãi có nhiều gỗ và thoải mái đóng tàu con thoi để đưa người nhà lên thiên đường.

    Ngày đó bố cháu nếu biết cái "cầu dao điện" ở đâu, hai cô con gái hôm nay chắc là tuyệt vời lắm rồi ở tuổi 25. Từ đó về sau vợ cũ không sinh thêm đứa con nào nữa.
    Giá như nó nói thẳng cho mình là bao nhiêu tiền đi thì mình sẽ cố mặc dầu vẫn ngu, đằng này thì...

    Cho nên hôm nay ở bên tây, mình luôn để ý "cái cầu dao điện" lúc nào cũng đầy đủ mà đến hôm nay, con trai đã 5 ngày tuổi mà vẫn chưa có dịp để đóng điện ở đâu đây.
    tuphuong
    tuphuong


    Tổng số bài gửi : 189
    Join date : 30/09/2011

    Quảng Trị- Vẫn mãi một thời hào hùng Empty Re: Quảng Trị- Vẫn mãi một thời hào hùng

    Bài gửi  tuphuong Fri May 11, 2012 2:39 pm

    [quote="Phúc Châu"]He he.
    Vụ trên bàn mổ thì chắc TP quên cái câu "đồng tiền đi trước đồng tiền khôn" rồi.
    Bạn TP thông minh là thế mà cứ nhớ cái gì đâu đâu không ấy.
    Và cả Châu nữa
    Mình thấy họ cũng để 2 cháu vào cái lồng ấp và cũng nhìn thấy lồng ấp gì mà tối um.
    Có cô y tá nói với cô kia ( hay là nói cho bố nó nghe ): cái lồng ấp không có điện.
    Mấy năm sau Châu mới biết điện nghĩa là gì vì hồi đó bệnh viện ngoài điện lưới ra còn có cái loại điện kia nữa.
    Do bố không hiểu để đóng cầu dao điện nên hai cháu được trả về cho mẹ ở giường và sau 5 ngày thì họ bảo đưa các cháu về.
    Thật ra thì kẻ không có chuyên môn như mình, thấy mẹ của bé đẻ xong bình thường này, rồi thấy con mình nó ngọ ngoạy này, thấy nó bú này thì có gì mà phải lăn tăn, điện với đóm cái gì ?


    Giá như nó nói thẳng cho mình là bao nhiêu tiền đi thì mình sẽ cố mặc dầu vẫn ngu, đằng này thì...

    /quote
    Trong câu chuyện của mình và Châu,mình thấy:người đáng trách nhất là 2 đứa mình.Bởi vì,như người ta nói"biết người biết ta,trăm trận trăm thắng",chúng ta chỉ biết ta mà không biết người nên chúng ta thua. Smile Smile Smile
    Giá như hồi đó Châu đừng biết theo sách vở giáo điều là:lương y như từ mẫu,làm hết trách nhiệm,lời thề Hyppocrat,nhân viên ytế phải chữa bệnh bằng mọi gíá...mà phải biết người ta cần gì,thì đến hôm nay đâu phải ngậm ngùi.
    Giá như hồi đó mình đừng nghĩ"bác sĩ là thành phần trí thức cao cấp" và "của cho không bằng cách cho",mình cứ lo đưa tiền sẽ làm tổn hại danh dự của họ,thì làm gì hôm nay có chuyện nhớ đời để kể.
    Nhưng cũng không thể cào bằng tất cả mọi người,mọi giới.Bởi vì xã hội vẫn còn rất nhiều người tốt,người liêm chính(như mình đây chẳng hạn Laughing Laughing Laughing Laughing Laughing Laughing Laughing ).Cũng thời gian nằm viện đó,mình nhớ nhất 2 em gái:1 em là y tá phòng mình,1 em là y tá trưởng.Em y tá phòng mình rất vất vả,với kinh nghiệm của đợt mổ-mỗi lần em đến chích thuốc cho mình(chích cho mình tìm ven rất khó),mình đều giúi tiền vào túi em nhưng em kiên quyết không nhận,nghĩ em ngại đông người nên ngày về mình kiếm em để "cám ơn"cũng bị kiên quyết từ chối.Em y tá trưởng cũng vậy,vì nhờ em sắp xếp lịch mổ thuận lợi nên ngày về mình cũng 5 lần 7 lượt cám ơn mà không thành,em còn nói"cái gì con giúp cô được thì con giúp,tiền cô để dành mà trị bịnh lâu dài"
    Thế đấy,xã hội nào cũng có cái xấu cái tốt,chỉ có điều xã hội này cái xấu lấn át cái tốt mà thôi.

    Sponsored content


    Quảng Trị- Vẫn mãi một thời hào hùng Empty Re: Quảng Trị- Vẫn mãi một thời hào hùng

    Bài gửi  Sponsored content


      Hôm nay: Mon Nov 11, 2024 6:58 am